Triệu Trường Hà tự cho là biểu hiện của mình còn có thể, cho dù là cùng Cửu U hay Doanh Ngũ đều có thể nói đông nói tây vài câu trước, ngữ khí cũng bình tĩnh.
Nhưng Doanh Ngũ vẫn không chút lưu tình vạch trần lo âu của hắn.
Loại cảm giác sinh mệnh của thê tử treo trong tay người khác, mà mình nhất thời ngay cả địa phương cũng không tìm được, nói nhiều mà không được tự nhiên thì quá khó chịu.
Doanh Ngũ nói đúng, quá mức lo nghĩ, đối với đột phá của mình sẽ hiệu quả ngược không nói, còn rất dễ dàng rơi vào cạm bẫy của người khác, phải làm cho mình tỉnh táo lại. Nhưng cái này sao có thể nói tỉnh táo là có thể tỉnh táo lại?
Hắn thu hồi thần hồn, hít thở mấy hơi thật sâu, mới nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây