Triệu Trường Hà sửng sốt, cả hội trường cũng ngạc nhiên. Đây không phải là lúc chơi trò ta đoán trước được ngươi đoán trước được ta, cần phải có cơ sở hợp lý, nếu không thì chuyện này có thể lồng vào nhau vô hạn, không thể đưa ra bất kỳ phán đoán nào được.
Chu Tước phất tay:
- Bản soái đương nhiên không phải là vô căn cứ mà lồng vào lồng, bởi vì chuyện ở Tấn Bắc là do bản soái đích thân bình định, biết tình hình sẽ chi tiết hơn chư vị. Trước hết là các tộc ở Tấn Bắc hoàn toàn là vì sợ sự đe dọa của ta mà thần phục, trong lòng không phục đành phải cống nạp nhiều tiền lương ngựa như vậy nên càng thêm oán hận. Khi quận Nhạn Môn có phụ thân ta đóng quân, bọn chúng còn có thể ngoan ngoãn, bây giờ đại quân rời khỏi Nhạn Môn chúng sẽ làm gì?
Thấy các tướng chìm vào suy tư, Chu Tước lại nói:
- Lúc đầu, bản soái vốn định đi về phía nam nhưng ma thần Phong Ẩn trấn giữ Tấn Nam, bản soái không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nói cách khác, thực tế có một ma thần cực kỳ mạnh mẽ làm chủ chốt cho chúng, dù là để các tộc ở Tấn Bắc quay giáo hay chính hắn ta đi tập kích Nhạn Môn đều hoàn toàn có thể làm được. Một khi Tam Tấn xảy ra hỗn loạn mà gia quyến của đại quân xuất chinh đều ở Nhạn Môn, đến lúc đó sẽ có kết quả gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây