Trong sân khách, trăng sao lấp lánh.
Nhạc Hồng Linh dựa vào đình uống rượu nhìn Triệu Trường Hà ngồi trong sân nhắm mắt luyện công, khóe miệng nở nụ cười không dứt.
Dù là biểu hiện tranh thủ từng giây từng phút để tu luyện, hay cuộc trò chuyện vừa rồi đều khiến Nhạc Hồng Linh càng nhìn càng thích, gần như câu nào cũng như nói thay lòng nàng.
Nàng không cảm thấy đây là anh hùng, chỉ cảm thấy đây là điều đương nhiên. Đây chính là nam nhân khiến trái tim phiêu bạt của nàng dừng lại, từ khi quen biết đến nay chưa từng thay đổi. Dù đám người Lệ Thần Thông có còn như xưa hay không thì Triệu Trường Hà chắc chắn vẫn như vậy.
Dù hắn là sơn tặc Bắc Mang ngày trước hay là Triệu Vương quyền khuynh Đại Hán như bây giờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây