Loạn Thế Thư

Chương 11: Bắc mang sơn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Hơn nữa, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy ta nói câu đó rất ngưu bức a?

Lạc Thất sững sờ, không biết trả lời câu này thế nào mới tốt.

Chỉ vì hay ra vẻ quá thôi?

Triệu Trường Hà cuối cùng thở dài:

- Hơn nữa, tên thật tên giả không có gì quan trọng, ta xem chừng lệnh truy nã đã phát tán bốn phía, chỉ cần có khuôn mặt giống ta, tên nào cũng thế... Ừm, hy vọng Đường Thủ Tọa họa kỹ không tốt.

Lạc Thất cười lạnh:

- Đường Thủ Tọa nổi danh cầm kỳ thư họa không gì không giỏi, nhất là tài mạo song tuyệt, nổi danh Đại Hạ.

Triệu Trường Hà nhún vai:

- Kệ đi, làm cũng đã làm rồi còn sợ cái gì?

Lạc Thất cũng xoắn xuýt cái này, quay sang nói:

- Kỳ thực ngươi bị truy nã, cũng không có gì kì lạ... Chỉ là không biết ngươi có hối hận không, kẻ đem chúng ta trở về không phải là Tứ Tượng Giáo, mà là Huyết Thần Giáo. Huyết Thần Giáo cũng không tốt hơn Lạc gia bao nhiêu, nội hàm nói không chừng còn không bằng.

Triệu Trường Hà vốn cũng cho rằng có thể gia nhập vào Tứ Tượng Giáo, rõ ràng diệt Lạc gia không phải Huyết Thần Giáo, mà là Tứ Tượng Giáo Chu Tước Tôn giả, Huyết Thần Giáo chẳng qua là trợ thủ. Kết quả Đường Thủ Tọa vừa đi, Chu Tước Tôn giả cũng trực tiếp rời đi, cũng không lưu lại lời nào, hiện trường toàn là Huyết Thần Giáo đồ, đương nhiên là gia nhập Huyết Thần Giáo.

Hơn nữa còn không đi theo Tiết giáo chủ tới tổng đà, mà chỉ được đưa tới phân đà Bắc Mang, tỏ rõ ý tứ không được xem trọng.

Ngẫm lại đúng là sẽ không được quá xem trọng, một thanh viên hoàn toàn chưa có tu luyện phản chủ có thể có tiền đồ gì. Chỉ là Ma giáo cũng cần chiêu mộ nhân thủ, hơn nữa còn đã nộp thủ tục nhập bọn đương nhiên coi là đồng bọn, thế còn không thu còn nghĩ đi nơi nào thu người?

Nếu như Triệu Trường Hà trẻ hơn mấy tuổi, lại có tu vi cường hãn, nói không chừng còn có thể có chức vụ tốt. Không giống hiện tại, bên trong đang tiến hành tế lễ, bọn hắn chỉ được cho phép đứng ngoài quan sát, ở bên ngoài chịu gió lạnh.

- Không hối hận, có chỗ ở là được. Dù sao Lạc gia bị diệt, còn có thể làm gì?

Triệu Trường Hà cũng không có nói lung tung, hỏi ngược lại:

- Ngươi còn giận ta sao? Suốt đoạn đường này, khuôn mặt thối của ngươi có bỏ được không a, Lạc gia cũng không phải ta diệt, nếu không có ta làm một màn kịch mệnh ngươi có còn hay không còn không nắm chắc? Chẳng lẽ ngươi còn ngu trung với Lạc Chấn Vũ, muốn báo thù cho hắn hay sao?

Lạc Thất thở dài nói:

- Như lời ngươi nói, diệt Lạc Gia là Tứ Tượng Giáo cùng Huyết Thần Giáo, không phải ngươi, ta trách ngươi cái gì? Có điều nhân sinh từ này về sau bị xáo trộn, tương lai mờ mịt, cảm xúc không tốt, không cố ý tỏ thái độ với ngươi, mong ngươi lý giải.

Triệu Trường Hà có thể lý giải, lại hỏi:

- Vậy căm hận Huyết Thần Giáo sao? Ngươi xem như hầu cận Lạc gia, phụ mẫu... Có bên trong không ?

- Aiii...

Lạc Thất lắc đầu:

- Cha mẹ ta đã sớm không còn nữa... Chỉ là kỳ lạ tại sao bọn hắn muốn diệt Lạc gia?

Tại sao muốn diệt Lạc gia, việc này quả thật rất quan trọng, Triệu Trường Hà rất nhanh nghĩ đến lá bài thứ hai “Lá bài vị trí. Tất nhiên “Con mắt sau lưng “ Thật sự hữu dụng, địa điểm xuất hiện của lá bài lý do chọn ở đây nhất định liên quan tới Lạc gia, chờ tới lúc nhập giáo có lẽ có thể hỏi một chút...

Lạc Thất nói tiếp:

- Huyết Thần Giáo không giống Tứ Tượng Giáo thần bí khó lường mà thường xuyên có nhiều hoạt động mời gọi phỉ tắc khắp phương tiến hành cướp bóc... Cho nên bọn hắn chia ra làm giáo đồchính thức và đạo tặc ngoài biên chế, ngươi ta có thể được đãi ngộ thế nào còn khó nói... Nếu như ngươi có thể chính thức nhập giáo, về sau chiếu cố ta nhiều một chút.

Hóa ra đây chính là nguyên nhân hắn chủ động hòa hoãn quan hệ. Triệu Trường Hà mới là người lập công, có cơ hội lớn được nhập giáo.

Triệu Trường Hà trong lòng cũng cân nhắc, lúc trước Nhạc Hồng Linh hiểu lầm hắc y nhân đồ sát Triệu Thố là đạo tặc Huyết Thần Giáo, cũng bởi chỉ biết vài chiêu võ học thô thiển, nhìn không ra tí manh mối gì. Có thể tưởng tượng được nếu như chỉ là thu nhận trở thành loại đạo tặc nàythì thật là vô nghĩa.

Đúng vào lúc này, mật thất phía sau mở mộtcái khe nhỏ, có người theo trong khe cửa hô:

- Đà chủ cho hai vị đi vào nói chuyện.

Hai người thầm nghĩ tới rồi, liếc nhau quay đầu đi vào.

Phía dưới ao băng trong núi tuyết có mật thất, đường mòn phía sau mật thất uốn lượn hướng xuống dưới, thông xuống sâu trong lòng núi.

Không gian trong lòng núi không lớn cũng không nhỏ, có một huyết trì lượn quanh tế đàn bên cạnh có thể chứa mấy trăm người tham gia tế tự.

Đây là tế đàn phân đà Huyết Thần Giáo,có nhiều đạo tặc không được phép đi vào, chỉ có thể trên núi kết trại mà ở trong phong tuyết băng thiên.

Lúc này bó đuốc bốn phía huyết trì sáng rực, hơn trăm giáo đồ chính thức quay xung quanh bên cạnh kết một trận hình kỳ quái, tĩnh tọa cầu nguyện. Phân đà chủ trên tế đàn lẩm bẩm điều gì đó, đại khái cầu Huyết Thần phù hộ hành động diễn ra suôn sẻ.

Cho nên đây là “Giáo phái, không phải tông môn.

Bất quá nhìn bộ dạng này, tràng diện cũng không có cảm giác sóng máu huyền bí dâng trào, ngược lại có chút cảm giác mê tín.

- Trên đời này có thần sao?

Triệu Trường Hà thấp giọng hỏi Lạc Thất.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 47%👉

Thành viên bố cáo️🏆️