Triệu Trường Hà cũng không động đậy, hai người lặng lẽ ôm nhau tận hưởng khoảnh khắc ấm áp trong buổi trưa mùa đông này.
Một lúc lâu sau, Đường Vãn Trang mới nhỏ giọng nói:
- Ngoài việc hỏi ta có cần giúp đỡ gì không, bản thân ngươi cũng có chuyện muốn tìm ta đúng không?
- Ừm... Chỉ là lười nói, ôm nàng trong lòng thì tâm tĩnh mà vui để lát nữa hãy nói.
- Nói đi... Trong thời loạn thế này, nào có thời gian an tâm ôm nhau nghỉ ngơi như thế này... Đợi đến khi thống nhất thiên hạ, ta sẽ cùng ngươi ngắm trăng ngắm hoa, gảy đàn vẽ tranh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây