Khi gặp Tiết Thương Hải, cảnh tượng trở nên giang hồ hơn.
Tuyết rơi dày đặc, phủ đầy trên thành lũy, ánh tà dương đỏ như máu, chiếu xiên trên đầu thành. Tiết Thương Hải ngồi xếp bằng trên chỗ cao của tường thành, mài dao từng nhịp.
Thân dao cũng như máu, tương phản với ánh tà dương.
Gió bắc hú gào, tiếng mài dao có nhịp điệu truyền đi, nửa tòa thành trì, ngàn quân cùng lắng nghe.
Triệu Trường Hà đứng phía sau nhìn, không quấy rầy, Tiết Thương Hải cũng không để ý đến thánh tử, cứ mài dao của mình như không có ai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây