Hải Thanh Ngôn quay đầu lại nhìn, sau đó hít một hơi thật sâu, cười nói: “Các ngươi có ngửi thấy mùi đào chín không?”
“Lúc đầu là mùi hoa đào, sau đó là mùi đào chín, hoa nở rồi kết quả, tiếp theo sẽ là mùi gì đây? Mùi hương trong ôn nhu hương? Sau đó sẽ là tiếng trẻ con khóc oe oe?” Đảo chủ bực bội nói: “Lão Triệu này!”
Khán Dần Thành chủ lắc đầu: “Cây khô nở hoa, hoa nở kết trái, đều có thể bị niệm lực của người tu hành làm thay đổi chỉ trong nháy mắt nhưng có những chuyện vẫn phải thuận theo quy luật của đất trời.”
Hải Thanh Ngôn cúi đầu cười: “Thành chủ luôn nghiêm túc, lời nói ra không hề có sơ hở nhưng không biết vì sao lại khiến người ta muốn bật cười.”
Sở Sơn Cô khẽ thở dài: “Địch nhân hùng mạnh ngay trước mắt, chúng ta còn ở đây bàn luận những chuyện này, đúng là rất buồn cười.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây