Ma Chủ đưa hai ngón tay lên, nhẹ nhàng day trán, sau đó nhắm mắt lại. Thần niệm của cô chỉ chỉ trong nháy mắt đã du ngoạn đến vạn dặm bên ngoài, chỉ một lát sau, cô đã mở mắt ra.
Hải Thanh Mạc ở bên cạnh nhắc nhở: “Sơn chủ đã bố trí trận pháp ở đó, người bình thường đi qua e là không cảm nhận được sự tồn tại của Cô Sơn. Vừa rồi, nếu linh phách của ta không có khí tức giống hắn, chắc không vào được núi. Ngươi dùng thần niệm dò xét e là không được.”
Ma Chủ hừ lạnh một tiếng nhưng vẫn đứng im tại chỗ. Hải Thanh Mạc thở dài: “Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đến lúc gặp mặt. Vậy mà đến lúc sắp khởi hành, Ma Chủ lại không dám hành động nữa.”
“Lắm lời!” Ma Chủ xoay người, nắm lấy bả vai Hải Thanh Mạc.
Hải Thanh Mạc theo bản năng đưa tay che mặt nhưng ngay sau đó, hắn cảm thấy một trận cuồng phong ập tới, thì ra Ma Chủ đã mang theo hắn bay thẳng về hướng đất Sở. Tuy Ma Chủ không sở trường về tốc độ nhưng dù sao cũng là tu vi Thái Thượng cảnh, chẳng mấy chốc, hai người đã đến trước Cô Sơn, Sở Địa. Hải Thanh Mạc mở mắt ra, quả nhiên đúng như hắn dự đoán, trước mắt trống không, chỉ là một vùng đất hoang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây