296: Kết thúc cũng là khởi đầu
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hồng Niệm làm theo lời Tích Quy, nín thở ngưng thần. Ngay sau đó cô cảm nhận được một luồng nước ấm áp từ đỉnh đầu chảy xuống, khí lạnh trong người lập tức bị xua tan. Tích Quy nói: “Yên tâm hạ xuống Khán Dần thành đi. Tìm người đưa con vào, nhờ họ đưa con ra. Không đúng, nên để con trai ta đi cùng con mới đúng.”
Hồng Niệm lại thử bước xuống lối ra của Thông U chi trận, đúng là cảm giác choáng váng vừa rồi đã biến mất. Cô nói với Tích Quy: “Cám ơn tiền bối.”
Tích Quy mím môi: “Cũng gọi ta là mẹ đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây