189: Kim phong ngọc lộ
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Vương Linh Quan đi khỏi, tiếp đó Nam Thiên môn khép lại, biến mất thành vô hình. Chu Phục Tà vẫn gắng gượng chèo chống cuối cùng không chịu nổi nữa, ngã thẳng vào lòng Tích Khứ. Hắn cười khổ nói: “Tích Khứ cô nương, ta lợi hại chứ.”
“Hắn đã như vậy rồi mà vẫn không biết tên cô à?” Hải Thanh Mạc đột nhiên cảm thấy thương thay cho ông già đáng hận nhà mình.
“Nghĩa là sao?” Chu Phục Tà hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây