186: Chân thành và tình yêu
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Khi Hải Thanh Mạc tỉnh lại, gã phát hiện không ngờ mình đang nằm trong một quan tài băng, thân thể cứng đờ, không cách nào nhúc nhích. Gã vận chuyển niệm lực quanh người một lượt, tay chân mới chậm rãi hoạt động lại được, sau khoảng một nén nhang hắn mới tích cóp đủ sức lực, đột nhiên đề khí nhảy ra khỏi quan tài băng. Tiếp đó gã mới thấy rõ cảnh tượng xung quanh, đây là trong một hang núi, ở góc hang núi có tro gỗ sau khi nhóm lửa và một số quả dại, hình như có người cứu Hải Thanh Mạc, còn ở lại đây chăm sóc cho gã. Gã day day huyệt Thái Dương của mình, ngồi xuống một tảng đá, tiện tay cầm quả dại lên ăn.
Hải Thanh Mạc vừa ăn quả dại vừa phân tích tình cảnh của mình. Rất rõ ràng, không phải mình bị người ta ném khỏi Thần Đô văng xa ngàn dặm mà trực tiếp trở về hơn hai mươi năm trước. Cái gã hoàng tộc Nam Dạ tự xưng là Chu Phục Tà chính là Nguyên Võ Đế Chu Đình Vũ hiện giờ; còn Tích Khứ nói năng linh tinh biết dùng quỷ đạo lại chính là Thánh nữ Bắc Thần năm xưa - Tích Quy. Cho nên vấn đề quan trọng nhất là mình rơi vào ảo ảnh hay thật sự trở về hơn hai mươi năm trước. Lúc ở Quân Kiến sơn Hải Thanh Mạc từng nghe Quân Cửu nhắc tới pháp thuật xuyên qua thời không, trên thế giới chỉ có thuấn thuật sư cường đại nhất dùng thuấn thuật cực hạn chạy nhanh hơn thời gian mới có thể trở lại quá khứ. Nhưng rất rõ ràng, mình không thể làm được, Tinh Khôi cũng không phải thuấn thuật sư, cho nên nơi này chỉ có thể là ảo ảnh!
Loại bỏ ảo ảnh, mình có thể đi ra ngoài!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây