Bọn họ làm một vườn rau giống y như của cô, đến khi ấy thực vật mọc ra sẽ khác nhau sẽ lại tới tìm cô lý sự.
Cho nên cô dứt khoát bày một tụ linh trận cho bọn họ đi, cho dù không phát triển được bằng bên của cô nhưng cũng sẽ không kém quá nhiều.
Lúc Lục Lệnh tan làm thì nhìn thấy vườn hoa vốn tươi tốt và gọn gàng đã biến thành một bãi đất mới được khai khẩn, trong lòng hơi… run lên.
“Anh Lục Lệnh.” Lâm Phiên Phiên bay ra ngoài ôm chầm lấy anh.
Lúc cảm giác được linh khí cuồn cuộn không dứt trên người anh, cô còn thuận tiện truyền linh khí vào hạt giống trong lòng đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây