Sắc mặt của “Lâm Phiên Phiên” phía đối diện cứng đờ: “Anh Lục Lệnh, anh đang nói gì thế, em không phải ai cơ? Lẽ nào anh coi em thành thế thân giống mấy quyển tiểu thuyết thế thân kia? Em nói cho anh biết, nếu anh muốn em rời xa anh như vậy thì em sẽ không bao giờ cần anh nữa.”
Nói rồi, cô còn quay mặt đi với vẻ giận dữ.
Lục Lệnh chỉ cười lạnh: “Đừng giả bộ nữa, nếu tôi đã nói cô không phải cô ấy vậy chắc chắn cô không phải rồi. Cô đừng cho rằng mình bắt chước rất giống mà tôi không nhận ra. Tôi rất hiểu Phiên Phiên nhà tôi, hơn nữa, lúc tôi về nhà hoàn toàn không mua điểm tâm gì cả, điểm tâm mà cô lấy từ trong tủ lạnh ra từ đâu mà có?”
Quán điểm tâm mà Lâm Phiên Phiên thích đã đóng cửa từ tám giờ tối, đó là một cửa hàng nhỏ, ngày nào cũng phải đi đường vòng cho nên bình thường anh đều tan làm từ rất sớm để đi mua.
Hôm nay tan làm đã là mười giờ tối rồi, quán điểm tâm đã đóng cửa từ lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây