Lộ Hào gật đầu, cho biết mình sẽ hợp tác.
Vài phút sau, Đàm Nghiên nhìn thuốc đọc ký ức nổ tung trên đỉnh đầu mình, biểu cảm trên mặt không còn giữ được nữa.
“Vẫn không đọc được sao?” Lộ Hào chống một tay lên đầu gối nhìn Đàm Nghiên.
Biểu cảm của Đàm Nghiên nhanh chóng khôi phục như thường, cô ấy cười nhìn Lộ Hào, “Cô rất đặc biệt.”
Là sự đặc biệt mà cô ấy chưa từng thấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây