“Cái gì mất rồi?” Hứa Nghi vừa thở phào nhẹ nhõm thì nghe tiếng nói liền quay đầu lại.
Đã vất vả như vậy rồi, cũng không biết còn bao nhiêu trạm nữa mới đến được điểm cuối.
“Không có gì.” Lộ Hào khoát tay, ra hiệu cho Hứa Nghi và Hoắc Dịch Lẫm không cần lo lắng.
“Bây giờ chỉ còn lại Ngô Đỉnh Thiên và Chu Thiên Hứa là không sao, lần tới chắc chắn sẽ là một trong hai người bọn họ nhỉ?” Hoắc Dịch Lẫm xoa xoa vai đột nhiên lên tiếng, vết thương của cậu không nặng, nhưng thực sự rất đau.
Nói xong, ba người cùng lúc hướng ánh mắt về phía hàng ghế trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây