“Xin lỗi, nhất thời không kiềm chế được.” Lộ Hào lên tiếng, chỉ là cô không hiểu tại sao mình lại ngủ gục.
Tính cảnh giác của cô không thể tệ đến vậy, còn mùi hương gỗ mà cô ngửi thấy trước đó, rốt cuộc là ngửi thấy thật hay là ảo giác do phụ bản tạo ra?
“Không, không sao, dù sao cũng không bị thương thật.” Ngô Đỉnh Thiên run rẩy đứng dậy, sau khi chứng kiến sự đáng sợ của Lộ Hào, anh ta tự nhủ tuyệt đối không được chọc giận vị này.
Rất nhanh, nhân viên phục vụ đi giày cao gót lại xuất hiện.
Cô ta vô thức muốn lặp lại những lời nói trước đó, nhưng lời nói đến bên miệng lại nuốt xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây