Gần như cùng lúc đó, Lộ Hào ngửi thấy một mùi thơm rất nhạt, không phải mùi hoa, cũng không phải mùi hương liệu nào đó, mà giống như một mùi hương gỗ được ủ trong không gian kín bưng suốt nhiều năm...
“Lộ Hào, Lộ Hào tỉnh dậy đi, tỉnh dậy nào.”
Lộ Hào bị ai đó đẩy tỉnh, cô mở mắt ra, liền thấy một khuôn mặt búp bê tròn trịa đáng yêu.
“Cô làm sao vậy? Ngủ mê mệt rồi à?” Cô gái có khuôn mặt như búp bê đáng yêu nhìn Lộ Hào, đưa tay ra vẫy vẫy trước mặt cô.
Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trước mắt, Lộ Hào sững sờ một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây