Những đứa trẻ sơ sinh bị ném trở lại chỗ của chúng, cô gái nhìn quanh, cuối cùng phát hiện một bộ xương ở góc phòng.
Cô ta đi đến đá vào bộ xương.
“Hà Sơ Nguyệt, anh trai của cô xảy ra chuyện gì vật? Sao anh ta lại vô dụng như thế?”
Cô gái nói xong, thì thấy một bóng người ngẩng đầu từ dưới bộ xương lên.
Hà Sơ Nguyệt từ từ bước ra từ trong cái bóng đó, cô ta nhìn Hà Sơ Du trên mặt đất, bất lực cau mày, “Anh ấy quá chủ quan, lần này là bài học anh ấy đáng phải nhận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây