Trương Nguyên Thanh thu liễm suy nghĩ, theo tiếng nhìn lại, người tới là một thiếu phụ thành thục động lòng người. Khuôn mặt mượt mà, kiều diễm, môi đỏ mọng như lửa cháy, giống như hoa mẫu đơn đẫy đà. Chu Dung! Chu Dung mặc váy liền áo họa tiết bông hoa VỠ, bên ngoài khoác một cái áo khoác màu nâu, trang điểm nhẹ nhàng thời thượng, có vài phần đoan trang cùng tao nhã của thục nữ.
Oh, đây không phải Vợ cũ của Xích Nguyệt An sao, đây là tới báo thù cho chồng cũ à, hay là muốn cảm tạ Nguyên Thủy của chúng tôi thay trời hành đạo, thay cô thanh lý môn hộ”
Đại khái là ánh mắt nóng rực lại thèm nhỏ dãi của cô gái này kích thích đến Quan Nhã, Lão tài xế trong lời nói mang theo gai đâm, trong bông có kim cười nói. Chu Dung lưu luyến dời ánh mắt đi, hướng về phía Quan Nhã, bình thản nói: “Cô là ai?”
Trương Nguyên Thanh vội vàng nói: “Cô ấy là bạn gái tôi”
Thuận thế ôm eo Quan Nhã. Thân thể Quan Nhà thoáng cứng đờ, không biểu lộ gì cả gỡ tay hắn ra, hừ một tiếng, giống một người bạn gái bất mãn đối tượng bị người phái khác bám lấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây