So sánh với khi Khương Tinh Vệ cùng Triệu Thành Hoàng kết thúc chiến đấu tiếng vỗ tay sấm dậy, lúc này khán giả trên miệng núi lửa bình tĩnh hơn rất nhiều, không có tiếng cổ vũ như sóng thần. Nhưng độ thảo luận lại rất cao, tựa như fan xem xong trận đấu game, sau đó nước miếng bay tứ tung thảo luận chiến thuật của hai bên, chỉ trích ai ai ai không đủ, nơi nào ứng đối xảy ra vấn đề, một pha đoàn chiến nào không nên xúc động.
Là loại say sưa sôi nổi trên giấy đó.
Mà chiến đấu của Triệu Thành Hoàng và Khương Tinh Vệ, bọn họ chỉ có thể nói một câu: đệch!
Nhiều nhất thêm một câu “trâu bò”, nhưng không có loại độ thảo luận cùng độ tham dự chỉ điểm giang sơn này. Trận đấu của Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Tốt Qua Sông, bọn họ có thể xem hiểu, còn có thể phát biểu ý kiến một phen. Nhân viên cứu hộ ngoài sân vội vàng nhảy vào dung nham, nâng đi Tốt Qua Sông chảy máu không dừng. Tuy một đao này chưa trúng chỗ yếu hại, nhưng nếu không kịp sớm cầm máu, tuyển thủ sợ là có nguy hiểm tính mạng. Trương Nguyên Thanh hưởng thụ tiếng khán giả ngoài sân trầm trồ khen ngợi, nghe tiếng bọn họ thảo luận ồn ào không ngớt, đang định rời khỏi hồ dung nham. Nhưng hắn vừa bước ra chân trái, chân phải lại không chịu khống chế hành động trước một bước, chỉ lệnh của đầu óc cùng thân thể chấp hành sinh ra mâu thuẫn, thân hình lảo đảo một cái, suýt nữa ngã xuống. Đệch, trả giá của Kính Hoa Thủy Nguyệt đến rồi... Trương Nguyên Thanh cứng ngắc ở tại chỗ, không dám động đậy nữa. Trưởng lão tóc đỏ đứng ở miệng núi lửa, nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng ngạo nghễ giữa sân, hưởng thụ mọi người tâng bốc, không kiên nhẫn nói: “Cậu còn chưa lên, là muốn tiếp tục đánh một trận sao?”
Trương Nguyên Thanh xoay người nhìn lại, thành khẩn nói: “Trưởng lão, thân thể tôi xuất hiện vấn đề, không thể hành động, có thể dẫn tôi đoạn đường hay không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây