Trương Nguyên Thanh nghĩ chút, lại nói: “Hồ Sơ tôi xem xong rồi, lỗ hổng rất nhiều, không thể qua được điều tra. Người nhà của cậu không quậy sao?”
Đầu kia điện thoại im lặng hồi lâu, Khấu Bắc Nguyệt cười thảm một tiếng: “Anh không phải xem xong hồ sơ rồi sao, quậy cái gì? Làm ầm lên mọi người đều biết sao? Tôi không có cách nào đứng ra làm chứng cho bản thân, tôi là nghề nghiệp tà ác, chỉ có thể mặc cho hắn cho ta bát nước bẩn.
“Anh có thể không biết, Xích Nguyệt An phái người ở quê nhà tôi bên đó phát tán lời đồn đãi tôi nhốt, xâm hại chị gái, bố mẹ tôi ở quê nhà bị chỉ vào mũi, không ngẩng nổi đầu lên làm người, bọn họ nào còn dám quậy? Sự việc xảy ra chưa bao lâu, bọn họ liền chuyển nhà”
Nếu người nhà không quậy, sự việc liên rất dễ dàng đè xuống, thời buổi này, dân không nhàn quan không truy xét, lại vận hành thao tác thêm chút, Ngũ Hành minh cũng sẽ không quản vụ án của người thường, cái này thuộc về chức quyền của văn phòng cảnh sát. Giết con người ta, còn muốn tru tâm, để cha mẹ nửa đời sau không ngẩng nổi đầu lên làm người, Xích Nguyệt An này. Trương Nguyên Thanh hít sâu một hơi, áp chế tà hóa trong lòng.
“Tôi không có nghi vấn nữa”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây