“Có chút thú vị, tương lai nếu như nghề nghiệp Hạo Thiên Thượng Đế sinh ra, trở thành linh cảnh hành giả nghề nghiệp này, nhất định rất quý hiếm, tên mình cũng nghĩ sẵn rồi, giai đoạn Siêu Phàm liền gọi là ‘Thích Khách Thời Gian’ .” Trương Nguyên Thanh nói lầm bầm.
Nghĩ như vậy, Trương Nguyên Thanh nhắm mắt, lấy phương thức thao túng cảm xúc, từng chút một câu thông nguyên thần tịch diệt của Tam Đạo sơn nương nương.
Sau từng lần cố gắng, trong cơ thể Tam Đạo sơn nương nương, rốt cuộc có tinh thần dao động yếu ớt.
Trương Nguyên Thanh kịp thời dừng lại, hắn còn không muốn ở thời điểm này đánh thức Tam Đạo sơn nương nương, hắn dẫn dắt đến phần tinh thần yếu ớt kia, bắt đầu dệt mộng cảnh.
Trong mộng cảnh, cung điện đời Tống dần dần hiện ra, trong ngự hoa viên của hoàng gia, Đế Cơ ung dung hoa quý, đứng ở bên cạnh ao đào, vê một chút mồi câu ném xuống ao, dẫn tới cá chép tranh ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây