Cậu buông ly rượu xuống, chăm chú nhìn vào mắt cháu trai, trước nay không đứng đắn hắn hiếm thấy nghiêm túc ngưng trọng, chậm rãi hỏi: “Nguyên Tử, nếu cháu từ bỏ trở thành Thái Dương Chi Chủ, cậu cùng Mị Ma sẽ giao ra mảnh vỡ La Bàn Quang Minh, nhưng câu này cậu muốn nghe chính mồm cháu nói.”
Trương Nguyên Thanh môi khẽ mấp máy, muốn nói gì, nhưng câu “cháu bằng lòng” này trước sau không nói ra được.
Ở sâu trong lòng, một cảm xúc khó gọi tên đã ngăn trở hắn.
“Có thế chứ...” Cậu lại khôi phục tư thái cà lơ phất phơ, “Cậu là Hư Không Bán Thần, y bát truyền nhân của cậu nếu không lăn lộn đến cấp bậc Bán Thần, truyền ra cậu làm sao có chỗ đứng ở trên giang hồ?”
Nghe đến đó, Trương Nguyên Thanh trở nên cảnh giác, nói: “Cậu, Nguyên Soái hình như hoài nghi quan hệ của chúng ta rồi. Nếu Ngũ Hành minh theo thân phận chúng ta truy tra...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây