“Có thể xé rách bổn nguyên của thái âm chi chủ, kẻ tham dự năm đó, có chút mạnh nha.” hắn cảm khái một câu, rồi hỏi: “Ma Quân rốt cuộc là thế nào? Cậu vì sao phải nâng đỡ một kẻ sa ngã?”
Trần thục cười khổ nói: “Con bây giờ hẳn là biết tầm quan trọng của nhật nguyệt tinh thần. sau trận chiến tranh đoạt la bàn quang minh, các thế lực lớn đều đang cố gắng bồi dưỡng Thần Dạ Du thuộc về mình, vốn cậu con là muốn bồi dưỡng tử chân, nhưng một loạt phát triển đến tiếp sau, khiến tổ chức tiêu dao sụp đổ, linh thác sa ngã, tử chân ngã xuống. rơi vào đường cùng, chỉ có thể một lần nữa xem xét nhân tuyển. làm con của tử chân cùng mẹ, thật ra con mới là nhân tuyển thích hợp nhất, anh ấy vẫn luôn chờ con trưởng thành, chờ con trở thành Linh Cảnh Hành Giả, nhưng con thẳng đến lúc trưởng thành, cũng vẫn là người thường.”
Trương Nguyên Thanh gật đầu “ồ” một tiếng, xem như hiểu vì sao cậu từ nhỏ đã nói: nguyên tử à, cháu chính là y bát truyền nhân của cậu.
Trần thục bưng ly nước lên nhấp một ngụm, giọng điệu bình tĩnh, êm tai nói ra:
“Hai năm trước, anh ấy đột nhiên nói với mẹ, anh ấy quan sát được một vị Thần Dạ Du thiên tài, không được hoàn mỹ là, vị thiên tài kia bị chén thánh đọa lạc khống chế, chẳng qua, chỉ cần trở thành thái dương chi chủ, chén thánh ô nhiễm không đủ gây sợ hãi. Tình huống sau đó nữa, mẹ thật ra không quá rõ, bởi vì Ma Quân vẫn luôn là cậu con đơn hướng liên hệ, cậu của con cũng cực ít nói với mẹ về Ma Quân.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây