Nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn bỗng nhiên quỳ mọp xuống đất, đứa bé ngẩn ra, khuôn mặt nhỏ nhanh chóng nở rộ nụ cười: “Tiểu tử cậu thật thú vị, ngồi đi, ăn cua với lão phu.”
Trương Nguyên Thanh lập tức đi qua ngồi, không phải ngồi ở đối diện đồng tử, mà là bên cạnh, lấy tư thái làm nền bưng lên bầu rượu, rót rượu cho hắn.
Tuy lão tổ tông nhìn giống vị thành niên, nhưng thật ra là đứa bé hơn một trăm tuổi.
“Ngưỡng mộ đại danh lão tổ tông nha, Bán Thần tôi từng gặp không ít, ngài là đặc biệt nhất, ngài cũng phản phác quy chân, phản lão hoàn đồng rồi.” Trương Nguyên Thanh nói.
“Đây là đặc tính của Địa Mẫu, không có gì lạ cả.” Lão tổ Tạ gia bưng chén rượu, uống ‘soạp’ một ngụm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây