Tay cầm rất nhiều thần khí, nếu còn không giết được Lục trưởng lão, Trương Nguyên Thanh cảm giác mình có thể sớm trở về linh cảnh.
“Cậu, cậu đừng bốc đồng.” Sắc mặt Tiểu Viên quýnh lên, theo bản năng bắt lấy cánh tay Nguyên Thủy Thiên Tôn, thanh âm nôn nóng mà trầm thấp, “Săn giết Chúa Tể không phải trò đùa, cậu thật không dễ gì tránh được một kiếp, sao lại như thế, như thế...”
Như thế không khôn ngoan*?
Hoàn toàn không giống tác phong ngày xưa của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
“Đầu óc của anh không có bệnh chứ, chỉ với cái thân còm này của anh, anh tìm Chúa Tể đơn đấu?” Khấu Bắc Nguyệt có cái gì nói cái đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây