“Được!” Ngô A Quý đứng lên.
Osment ngẩn ra, “Ngài, ngài không nghe giá của tôi chút?”
“Đó là thứ lục thúc muốn, không phải tôi.” Ngô A Quý đã đi tới, đè lại bờ vai của hắn, “Chúng ta đi thôi.”
Ánh sáng xanh lục chợt lóe rồi biến mất, trong phòng khách không có bóng người nữa.
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây