“Vô Nhai đội trưởng nói, ngài còn có ba vị đồng đội nữ, tôi đã ở ký túc xá nữ bên kia sắp xếp xong phòng.” Thái độ của Vương Tiểu Nhị có thể nói rất cung kính.
Vốn phân bộ là muốn sắp xếp khách sạn năm sao cho vị nhân vật lớn này, nhưng Đạo Tổ chấp sự từ chối, nói tôi cũng là từ tầng dưới chót từng bước một leo lên, trải qua mười năm, đau khổ từng chịu so với kẹo các người từng ăn còn nhiều hơn, không yếu ớt như vậy.
Trong lòng mọi người cả kinh, vị Đạo Tổ chấp sự này nhìn trẻ tuổi, thế mà đã trở thành linh cảnh hành giả mười năm? Quả nhiên tư cách từng trải thâm hậu.
“Không cần, sắp xếp các cô ấy ở bên này của tôi đi.” Trương Nguyên Thanh chỉ vào giường trống trơn: “Vừa lúc bốn chỗ ngủ.”
“Vâng, vâng.” Vương Tiểu Nhị liếc hắn một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây