Vệ Chiêu ngơ ngác ngẩng đầu lên, loáng thoáng cảm thấy có điềm chẳng lành: “A Trăn nói thế là có ý gì?”
Vệ Trăn cười nói: “Không phải trước đó ta đã nói với a cha rồi, sao, ta phải đợi đệ đệ về, thương lượng thật kỹ với hắn xem xem phải trừng phạt người như thế nào, bây giờ đã bàn bạc xong rồi. Người và Tống thị cấu kết với nhau làm việc xấu, hại hai đứa con do vợ cả để lại, không xứng làm người, kiếp sau cũng sẽ trở thành súc sinh, nhưng mà ta nghĩ, kiếp này và kiếp trước người cũng đã là súc sinh rồi.”
Vệ Chiêu: “Vệ Trăn!”
“Phụ thân cùng ta lên phía bắc. Từ nay về sau làm nô lệ cho ta, để ta sai khiến, ra lệnh, có được không?”
Vệ Lăng nói tiếp: “Trên đường đi, phụ thân sẽ lái xe ngựa cho công chúa, chắn phong sương cho công chúa, nếu như đi đường thùy thì xuống khoang thuyền đích thân cầm mái chèo. Có thể làm trâu làm ngựa cho công chúa Đại Sở chính là vinh hạnh của phụ thân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây