Gương mặt già nua của Điền A Mẫu đầy nước mắt: “Phu nhân thiện tâm, biết tiểu thư bị vứt bỏ ở miếu thổ lại không nỡ lòng đưa tiểu thư quay trở lại chịu khổ, vừa đúng lúc đứa con gái của phu nhân chết yếu, bà ấy liền trao hết tình yêu thương đối với đứa con gái mới sinh cho tiểu thư. Nếu như khi ấy không có tiểu thư thì e rằng phu nhân thật sự không sống tiếp được, sau đó phu nhân đối đãi như con đẻ, lênh cho lão nô ăn nói thận trọng, không được phép tiết lộ một chút gì ra ngoài…”
“Sau này, sau này, sau khi phu nhân qua đời, lão nô bèn báo chuyện này với lão gia chủ, ông cụ cũng biết chuyện!”
Vệ Chiêu hỏi: “Phụ thân nói như thế nào?”
“Lão gia chủ lệnh cho nô tỳ giấu nhẹm chuyện này, không được phép tiết lộ, những năm nay ông cụ vô cùng thương yêu tiểu thư, lúc lâm chung cũng cho tiểu thư ở bên cạnh, giao phó một nửa gia nghiệp cho nàng…”
Vệ Chiêu vốn cứ tưởng phụ thân có chuẩn bị người thay thế, không ngờ lại lẩm cẩm như thế, ông ta phất tay áo bảo: “Thật là hoang đường! Phụ thân già cả, lời của người sắp chết há có thể tính được? Hiện giờ Vệ Trăn đã không phải là huyết mạch của Vệ gia nữa, ta thân là con trai nhất định phải lấy lại một phần gia nghiệp của ta về!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây