Gió lạnh xuyên qua khe hở của màn trúc chui vào, thiếu niên dựa vào người nàng, nước theo lớp quần áo mỏng chảy xuống, liên tục rơi xuống đất.
“Kỳ Yến?” Vệ Trăn bị hắn ôm vào lòng ngực, lại gọi lần nữa.
Trạng thái của hắn thật sự không tốt cho lắm, mặt mày tái nhợt, trán hơi rũ vào trong cổ của hắn, tóc đen như quạ dính đầy nước mưa, toàn thân giống như ngâm ở trong nước.
Vệ Trăn giơ một bàn tay ôm lấy hắn, một tay đi đóng cửa điện lại, nàng muốn đỡ hắn đi đến mép giường, lảo đảo lui ra sau, nhưng thiếu niên đè ép toàn bộ cơ thể xuống, Vệ Trăn không đỡ được.
Một cơn gió lướt qua, bức rèm xanh lơ bay lên, thiếu niên và thiếu nữ cùng nhau ngã xuống đệm giường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây