Vệ Trăn kinh ngạc vội vàng nói: “Khiến mọi người lo lắng rồi, ta và thiếu tướng quân không gặp nguy hiểm gì, chỉ là bị lạc mà thôi.”
Mọi người nói: “Nếu đã như vậy thì xuống núi trước thôi, trời đã không còn sớm nữa rồi.”
Vệ Trăn đi về phía ngựa của ngực, đang định lên ngựa thì nàng mới phát hiện ra trên người mình vẫn còn đang mặc áo choàng của Kỳ Yến, nàng quay đầu lại thì trông thấy Kỳ Yến đang nói chuyện với đám lang quân.
Hắn ở trong ánh sáng lờ mờ ngẩng đầu lên thì va phải ánh mắt của nàng nhưng rồi lại nhanh chóng nhìn đi chỗ khác như thể là vô tình liếc phải, nhưng khéo miệng lại nhanh chóng lộ ra độ cong rất nhỏ.
Vệ Trăn biết Kỳ Yến đã thấy nàng rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây