Người bên tay trái liếc nhìn nàng, cơ thể Vệ Trăn cứng đờ, lại thấy bóng dáng của hắn hơi ngửa ra sau, từ bình phong lú ra một nửa người nói: “Cây trâm trên tay Công Tôn tiểu thư thật độc đáo, đây là điêu khắc hình hoa gì thế?”
Công Tôn Nhàn trợn tròn mắt, không ngờ Kỳ Yến lại nói chuyện với mình, liếc nhìn Vệ Trăn, ậm ừ nói: “Có lẽ là hoa phù dung, có đúng không công chúa.”
Vệ Trăn nhận thấy được tầm mắt như có như không của mọi người, khẽ ừ một tiếng. Kỳ Yến cười nói: “ Cây trâm hoa này thủ công tinh tế, có thể thấy được người điêu khắc rất khéo tay.”
Vệ Trăn đối diện với ánh mắt mỉm cười của Kỳ Yến, nghĩ thầm đây chẳng phải là do chính hắn điêu khắc sao?
“Đúng vậy, thợ thủ công kia có tay nghề rất tốt, ta cũng rất thích.” Nàng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây