Ánh nắng rơi xuống đuôi mày và đuôi mắt hắn, phác họa ra một gương mặt tuấn mỹ đuôi mắt khẽ nhếch vô cùng phong lưu.
Ánh mắt Vệ Trăn hơi xứng lại, hắn quay đầu lại nhìn ra bụi cỏ phía sau, sau đó bước nhanh đến gần Vệ Trăn, hơi gật đầu với nàn: “Lúc nãy bọn họ đang săn lộc, nghe được bên ngươi phát ra tiếng động, không cẩn thận bắn tên, ngươi có bị thương hay không?”
Vệ Trăn ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt rũ xuống của thiếu niên.
Hắn nhìn nàng một lúc lâu sau, thấy nàng không nói gì, hỏi: “Cô nương làm sao thế?”
Vệ Trăn hỏi: “Lang quân không quen ta sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây