Hắn lắc đầu nói: “Không cần cảm ơn ta, dù sao việc ngày hôm nay là ta có lỗi trước, lúc đó ta đang đuổi theo con thỏ hoang kia, nghe được trong rừng phát ra tiếng động nên mới lập tức bắn tên, không ngờ đó lại là ngươi.”
Hắn nhìn về phía cánh rừng phía sau: “Nếu đã băng bó xong thì ngươi đi về trước đi, nếu lại đi về phía trước nữa thì sẽ vào đến rừng sâu.”
Kỳ Yến bảo nàng ở yên tại đây chờ, không bao lâu sau đã dắt ngựa của nàng đến, đi đến trước mặt nàng hỏi: “Còn có thể lên ngựa sao?”
Vệ Trăn gật đầu, ngửa đầu nhìn người trước mặt, mấy ngày trước lần đầu tiên gặp mặt, nàng còn tưởng rằng đây là một tiểu lang quân kiêu căng, không ngờ đối xử với người khác lại chân thành như thế.
Hắn đỡ nàng lên ngựa, nói là muốn hộ tống nàng về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây