Nàng nhận thấy ánh mắt của Ngụy Tế đang nhìn đến, sờ sờ chân, mỉm cười ngọt ngào với hai người bọn họ: “Phụ vương, mẫu hậu, xe ngựa của chúng ta đã rời đi thủ đô được một đoạn rồi, người cũng không thể bảo ta về được đúng không.”
Ngụy Tế cúi đầu nói: “Cho nên con mới cố ý trốn ở bên trong này, chỉ chờ bây giờ chui ra thôi đúng không? Con nghe phụ vương và mẫu hậu nói những gì rồi?”
Vệ Trăn hơi cong khóe môi nói: “Ta nghe được hai người nói nhớ con, nếu như thế thì để con đi cùng với phụ vương mẫu hậu đi.”
Ngụy Vương hậu nhìn Ngụy Tế, Ngụy Tế còn có thể làm như thế nào nữa? Đã đến mức này, nhìn đôi mắt tràn ngập mong đợi của nữ nhi, nếu đưa nàng quay về thì không khỏi có vẻ quá nhẫn tâm.
Vệ Trăn nói: “Nữ nhi suốt ngày ở trong cung, học toàn là chuyện trong sách, không bằng tranh thủ cơ hội lần này, đi về phía nam nhìn xem thành trì của Ngụy quốc, như thế có được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây