Hắn lắc đầu mỉm cười đáp: “Không phải, công chúa chớ nghĩ quá nhiều, là tự bản thân ta định rời đi. Ta là thiếu chủ của Kỳ gia, chung quy lại trên người vẫn đang gánh vác trách nhiệm của toàn tộc, cơ nghiệp của Kỳ gia đều ở phương Nam, những người trong tộc còn sống đều đang đợi ta quay trở về.”
Hai người họ nhìn nhau nhưng lại không có thêm lời nào để nói, lá rơi tiêu điều rụng xuống quanh người bọn họ.
Nàng nhìn hắn đăm đă nhưng hắn lại cụp mắt xuống như thể không dám nhìn nàng, bóng đen ảm đạm rủ thành một vùng dưới mí mắt hắn.
Cuối cùng là hắn cất tiếng trước: “Những ngày công chúa ở Tấn cung, có công chúa bầu bạn, ta cũng rất vui, sau này núi cao sông dài cầu chúc công chúa vạn sự như ý, tự do như mong cầu.”
Cơ Cầm mỉm cười, trước mắt nàng trào lên một lớp hơi nước, tầm nhìn dần dần mơ hồ. Nàng của ngày sau sao có thể vạn sự như ý, tự do như mong cầu được đây?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây