Khi hắn nói chuyện, giọng nói dịu nhẹ, hơi thở dịu dàng phả vào cổ của nàng, cơ thể nàng hơi ngửa ra sau, càng dán sát ngực hắn hơn, mà hắn lại chưa bao giờ buông nàng ra.
Đúng lúc này, Khương Kỷ đẩy cửa đi vào.
Ánh mắt Khương Kỷ nhìn về phía hai người, nàng sợ Khương Kỷ phát hiện ra gì đó, theo bản năng muốn buông bút ra đứng lên, lại bị a huynh giữ chặt vòng eo đè lại không cho nhúc nhích.
A huynh cười nói với Khương Kỷ lúc nãy hắn đang dạy nàng tập viết, nàng nhìn Khương Kỷ cười, lòng bàn tay đã thấm đầy mồ hôi lạnh, nàng đã ở chung với Khương Kỷ rất nhiều năm, đương nhiên hiểu ra tính cách vui giận thất thường của Khương Kỷ, chỉ cần có chút chuyện không hợp ý hắn ta, hắn ta sẽ lập tức nổi giận ngay.
Nhưng cuối cùng thì Khương Kỷ cũng không nhận ra gì hết, chỉ nói huynh muội bọn họ có tình cảm thấy tốt, đã nhiều năm không gặp nhưng vẫn cứ thân thiết với nhau như thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây