Bộ váy lụa đỏ rực này cũng không tính là quá hở hang, nhưng lại làm nàng càng trở nên đẩy đà, chỗ nên yểu điệu lại càng yểu điệu, thân trên vai trần trắng như tuyết lõa lồ ở bên ngoài, vòng eo như rắn, cẳng chân xinh đẹp lại thon dài, nàng đi chân trần bước từng bước đến gần, mắt sáng như đúc, Tây Khương nắm cây roi bạc trong tay nàng, nhướng mày hỏi: “Đây lại là thứ gì?”
“Nó nằm trong ngăn để quần áo của phòng tắm, còn bị một lớp bạc phủ lên, ta lấy ra cho chàng xem thử.”
Nói là đưa cho hắn xem, nhưng ngay sau đó Kỳ Yến chỉ cảm thấy ngực chợt lạnh, soi roi bạc kia đã để lên trước ngực hắn, mũi chân của nàng đạp lên đầu gối hắn, Kỳ Yến ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt sáng rực của nàng.
Nàng hỏi: “Thấy thế nào?”
Nàng bễ nghễ nhìn hắn, ánh mắt đầy xâm lược, Kỳ Yến nhắm mắt lại, hắn không thể nào hình dung cảm giác hiện tại, nhưng lại có một ngọn lửa dọc theo đùi hướng lên trên thiêu đốt, rất chân thật, không thể nào giả được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây