Thỉnh thoảng vào ban đêm, hắn sẽ đánh đàn cho nàng, ở trong tiếng sóng vỗ như có như không kia, nàng dựa vào cửa sổ hóng gió, yên lặng lắng nghe hắn đàn khúc.
Hắn là một hộ vệ lại biết đánh đàn, biết chữ, thật sự rất không bình thường, nhưng nàng vẫn chưa từng dò hỏi, cũng không tò mò về quá khứ của hắn.
Chỉ có một lần duy nhất nàng mở miệng hỏi: “Tấn Lam, hình như trong lòng ngươi có tâm sự.”
Hắn sửng sốt, nàng quay đầu dưới ánh đèn nói: “Ta nghe tiếng đàn của ngươi, cứ có cảm giác trái tim của ngươi giống như bị chuyện cũ khóa chặt, trong lòng ngươi có chuyện gì không thể giải quyết sao?”
Đúng là hắn có rất nhiều tâm sự khó có thể giải quyết, cha mẹ đều chết, người thân lần lượt chết đi, trên đời này hắn đã không còn người nhà, không còn cảm nhận được bất cứ sự dịu dàng nào, không biết trong thiên hạ này có nơi nào làm hắn dung thân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây