Kỳ Yến nói: “Lúc trước khi ông ngoại còn sống, gần như rất hiếm khi đến hậu viện, hậu viện cũng bị bỏ hoang, nhưng mà ta thấy nơi này không nhỏ, có thể sử dụng được, A Trăn, nàng có ý định gì không?”
Gió nhẹ phất qua má Vệ Trăn, nhìn thấy hắn không biết mệt mỏi mà lên kế hoạch cho nhà của bọn họ, lúc thì nói sẽ trồng một chút dây hoa tử đằng bên cạnh cửa sổ, lúc lại nói có thể trồng cây đào trong sân.
Bọn họ chỉ là thảo luận một ít chuyện nhỏ nhặt, nhưng cũng chính chút chuyện nhỏ này, làm Vệ Trăn cảm thấy vô cùng ấm áp.
Đây là nhà của bọn họ, sau này nơi đây sẽ dần dần được lấp đầy bằng những thứ của hắn và nàng. Chỉ cần nghĩ đến chuyện này, Vệ Trăn chỉ cảm thấy dường như đến cả không khí cũng mang theo vị ngọt.
“Đúng rồi, còn có con chó nhỏ của chúng ta nữa, nó cũng phải có một căn phòng nhỏ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây