Vệ Trăn hỏi: “Là thứ gì?”
Kỳ Yến đứng lên đi ra ngoài điện, nhận lấy một con chó nhỏ từ trong tay thị vệ đang đứng ngoài cửa.
Hai mắt Vệ Trăn sáng lên: “Sao chàng đã mang nó đến đây rồi!”
Vệ Trăn bước về phía trước, duỗi tay xoa trán chó nhỏ, cười lộ ra má lúm đồng tiền, nói: “Lúc trước khi ở Tấn cung, ta tặng con chó con này cho nàng, nàng nuôi được một đoạn thời gian, sau đó ta và nàng đều rời đi, lần này ta đi thăm nó, nó được cung nhân nuôi dưỡng rất cẩn thận, ta nghĩ có lẽ nàng cũng rất nhớ nó, chúng ta thành thân, nó cũng nên có mặt, cho nên mới mang nó đến.”
Vệ Trăn xoa đầu chó, ngồi xổm xuống, dịu dàng nói: “Sao trên đùi nó lại dính bùn đất thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây