Ngày hôm đó, khi nàng viết thư cầu viện đến, nói thủ đô bị vây, hi vọng Vệ Lăng dẫn quân quay về phòng thủ, còn luôn nói rằng không hi vọng Kỳ Yến đến, nói là một mình nàng cũng có thể bảo vệ thành được. Kỳ Yến biết nàng nói thế là vì không muốn liên lụy hắn, nhưng Kỳ Yến cũng không phải không biết Ngụy quốc có bao nhiêu binh lực có thể sử dụng.
Hắn ra roi thúc ngựa chạy về phía Ngụy quốc, nhưng mà lúc đó Sở quân đã vây thành rất nhiều ngày, trên đường đi Kỳ Yến cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho tình huống xấu nhất.
Nhưng mà chỉ dựa vào một mình nàng và một ít binh mã còn lại ở thủ đô, bọn họ đã chống cự suốt mười ngày.
Mấy ngày qua nàng đã phải vất vả như thế nào, chỉ từ đôi tay này là có thể nhận ra, Kỳ Yến thoa thuốc cho nàng xong, âm thầm thở dài.
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa: “Quân thượng, Ngụy Vương đến.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây