Đầu ngón tay của hắn khẽ cọ lòng bàn tay nàng, hơi cong cong, hơi thở Vệ Trăn nóng lên, theo bản năng muốn rút tay về giấu trong tay áo.
Nơi này còn có rất nhiều ngươi, vậy mà hắn lại dám nắm tay nàng như thế.
Nhưng nàng nhìn hắn, vẫn hơi gật đầu nhẹ.
Vệ Trăn giục ngựa cùng rời khỏi doanh địa với hắn, phi nhanh vài dặm, hai người xuyên qua một khu rừng nhỏ, đằng trước xuất hiện một mặt cỏ, lúc này mới dừng lại.
Kỳ Yến cột ngựa của hai người lên cây, lại xé mặt nạ trên mặt xuống nói: “Nơi này đã cách doanh địa một đoạn khá xa rồi, sẽ không có ai đến.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây