Kỳ Yến nói: “Công chúa không biết đấy thôi, trượng phu của nàng rơi xuống Hoàng Hà là chết giả, vì để làm cho quân địch lú lẫn.”
Vệ Trăn bèn hỏi: “Vậy thì tại sao không sai người nói với ta?”
“Bởi vì quả thực hắn bị truy binh truy sát, chuyện giả chết chẳng qua là hắn nhất thời nghĩ ra, chứ trước đó không hề nói cho người khác. Hắn rơi xuống sông, vừa thoát thân từ trong dòng sông bò ra thì liền biết được thê tử của hắn sắp tới hội minh bốn nước, thế nên hắn bèn đợi nàng ở thành trì mà nàng buộc phải đi qua, muốn nhanh chóng gặp được nàng, để nàng yên lòng, để nàng biết hắn vẫn còn sống.”
Kỳ Yến nhìn thấy ánh mắt hơi lay động của nàng khi nghe thấy hắn nói “rơi xuống sông”, hắn liền biết nàng vẫn còn đang thương xót mình.
Hắn áp má mình lên lòng bàn tay đang giơ lên của nàng, khẽ dụi lòng bàn tay nàng rồi dịu giọng hỏi: “Công chúa còn nỡ đánh hắn không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây