Kỳ Yến nắm lấy tay Vệ Trăn, muốn nói vài câu với nàng, nhưng lại nghĩ đến còn có người khác, quay đầu nhìn về phía mấy người đứng ngoài cửa.
Tả Doanh chắp tay làm lễ: “Vậy điện hạ nhanh chóng sửa soạn hành lý, ngày mai chúng ta sẽ lập tức xuất phát.”
Tả Doanh và mấy người kia đương nhiên sẽ không chen chúc chui vào căn nhà nhỏ xíu này, bọn họ cáo lui rời đi, đến khách điếm trong thành nghỉ ngơi một đêm.
Kỳ Yến đóng cửa lại, nắm tay Vệ Trăn đi về phòng: “Ngụy quốc khác với Tấn quốc, mấy năm nay vẫn luôn có nội loạn, Ngụy vương lại không có con, ông ấy cũng không ngồi ổn ở vị trí kia như trong tưởng tượng, nhất là nàng và Cơ Uyên còn có hôn ước, ta lo lắng nàng quay về sẽ rơi vào phiền phức không cần thiết.”
Vệ Trăn nhìn hắn, dịu dàng nói: “Chàng cảm thấy một mình ta không ứng phó được sao? Nhưng Cơ Uyên đã thông báo với cả thiên hạ về thân thế của ta, chắc chắn sẽ mượn cơ hội này để tạo áp lực với Ngụy quốc, phụ thân của ta sẽ chịu áp lực rất lớn, ta là công chúa Ngụy quốc, nhất định phải quay về.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây