Trăng ở trên trời, mưa xối lên tàu lá chuối, tạo ra tiếng tí tách đan xen. Hai mắt của hắn giống như ngọc thạch, ở bên trong ánh sáng mờ mịt này, dịu dàng mà nhìn nàng.
Ánh nến lắc lư theo gió đêm yên lặng, phác họa ra đôi máy kiếm như sao của hắn, đuôi mắt còn hơi nhướng lên.
Vệ Trăn nghe được một tiếng “thình thịch”, là tiếng trái tim của nàng rơi xuống, cuối cùng chết đuối ở bên trong cơn sóng tình yêu này.
Đầu ngón tay của Vệ Trăn siết chặt mép bàn, giờ phút này, nàng thật sự cảm nhận được loại cảm giác ngọt ngào khó kìm lòng được đánh ập đến mà hắn vừa mới nói.
Hắn nói: “Cho nên nàng đừng giận ta nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây