Tối nay ánh trăng lộng lẫy, đom đóm bay lượn, giống như các vì sao trên bầu trời rơi xuống. Gió đêm mát dịu, ánh trăng phấp phới theo gió.
Kỳ Yến nhìn nàng: “A Trăn...”
Vệ Trăn nhẹ nhàng nói: “Ta biết chàng đang định nói nơi này là vùng hoang vu hương dã, chúng ta không thể thành thân ở nơi này một cách qua loa được, ta nên có một hôn lễ càng long trọng trang trọng hơn. Nhưng Kỳ Yến à, tại sao những người yêu nhau trong thiên hạ sẽ thành thân?”
Câu trả lời vô cùng rõ ràng, đương nhiên là bởi vì yêu nhau.
Trong lòng Vệ Trăn cũng chỉ suy nghĩ đơn giản như thế, nếu hai trái tim đã sẵn lòng đến gần nhau, như vậy tất cả vật ngoài thân đều sẽ không cản trở được bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây