Sau khi Vệ Trăn tỉnh lại thì thấy Kỳ Yến vẫn còn đang say giấc bèn khẽ chân khẽ tay đứng dậy.
Nàng biết hắn ắt hẳn rất mệt nên muốn để nghỉ ngơi đàng hoàng một ngày, bèn không gọi hắn dậy.
Hôm nay việc thư quán bàn giao cho nàng không nhiều, sáng sớm Vệ Trăn đến thư quán, chép sách xong bèn đưa cho chưởng quỹ xem qua, được chưởng quỹ gật đầu đồng ý nàng liền rời đi trước.
Hai bên phố truyền đến tiếng rao hàng: “Rèn sắt đây! Quặng sắt tốt từ núi quặng Tây Bắc chuyển đến!”
Vệ Trăn dừng chân lại trước một tiệm luyện sắt, nàng nhìn cục sắt nóng thiêu đỏ ở trong nước nóng bông nhỡ đến bộ giáp mà Tấn vượng tặng cho Kỳ Yến đã bị rơi mất trong hoang mạc, bị vùi lấp trong cát vàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây