Vệ Trăn vén tóc ra sau lỗ tay, ngồi xổm xuống quỳ gối bên cạnh vũng bùn, nhìn thuần thú sư leo thang đi xuống hố, kéo Kỳ Yến lên.
Toàn thân hắn đều bị máu tươi của động vật xối đến, tóc ướt nhẹp, chật vật giống như một con dã thú.
Người xung quanh vây lên, Vệ Trăn nâng cổ tay áo, lau vết máu trên mặt hắn.
Kỳ Yến thở hồng hộc nói: “Ta không có gì.”
Nàng cúi người ôm chặt hắn, cũng không thèm để ý đến cơ thể hắn dính đầy vết bẩn, chôn ở bên cổ hắn khóc thút thít.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây